Đinh vũ hoàng nguyên bị bệnh gì
Hai năm trước, đám tang blogger Laothayboigia (Đinh Vũ Hoàng Nguyên) - họa sĩ, làm cho thơ, viết văn ra đi trong tuổi 37, làm ra rúng động cư dân mạng suốt mấy ngày và trở thành hiện tượng kỳ lạ của giới này. Bạn đang xem: đinh vũ hoàng nguyên bị bệnh gì
Hơn nhị chục năm trước, đám tang Bùi Xuân Phái gồm vòng hoa mang loại chữ của “Một người Hà Nội”- và Thái Bá Vân sẽ bình: “Bùi Xuân Phái thật là sang, hà nội thật là sang”. Đinh Vũ Hoàng Nguyên- trẻ con tuổi, tài năng thơ, họa, trào phúng- bắt đầu chỉ sống dạng phạt lộ, núm mà qua đám tang ngày cuối xuân này, thấy hà nội thủ đô hóa ra vẫn đa số người hay, quanh ta vẫn khối fan hay, và hà nội vừa không đủ một tín đồ thực sự hay.


Đinh Vũ Hoàng nguyên từng tốt nghiệp Đại học tập Mỹ thuật Công nghiệp. Anh danh tiếng với viết dù chưa bao giờ có sản phẩm nào xuất phiên bản “chính thống”. Tên của anh ý trên mạng là Lão thầy bói Già (có lẽ vì vị mắt anh đưa kém, cũng chính vì thế nên ít vẽ). Facebook của anh ấy (Đinh Vũ Hoàng Nguyên) – nay vẫn còn, chúng ta cũng có thể ghé thăm.
Sách “Có một phố vừa trải qua phố” là tập phù hợp thơ và văn, các đoạn viết ngắn của Đinh Vũ Hoàng Nguyên. Sách khoảng tầm 240 trang, do Nhã Nam link với NXB Hội bên Văn ấn hành.

Đinh Vũ Hoàng Nguyên chưa xuất hiện thơ xuất bản, công ty văn này không tồn tại truyện ngắn đăng báo, họa sỹ này chưa có triển lãm cá nhân.
Tất cả những ai từng biết Nguyên qua blog Lão thầy bói già, qua Facebook Đinh Vũ Hoàng Nguyên hầu hết đã kịp ngắm nhìn những bức tranh tràn trề greed color hy vọng của Nguyên, đang kịp say sưa theo dõi phần nhiều truyện ngắn Nguyên post lên mạng làm những kỳ, lôi cuốn, hồi hộp, cười đau cả ruột mà nước đôi mắt ứa ra yên lẽ."
Nhà báo Lê Uyển Văn: "Vườn thơ Đinh Vũ Hoàng Nguyên: Đó không là 1 khu vườn ngát mùi hương của muôn hồng, nghìn tía với ong bướm rập rờn... Ở đó chỉ tất cả một ‘cơn mưa trộn màu" lạ lùng như cổ tích mờ xa, một màu hồng phai gợi hồi ức tình yêu êm ấm và bé bỏng bỏng như đốm lửa, một ‘em" như ‘vầng tối giữa nắng", một nốt lặng âm thầm trôi vào ‘câu vọng cổ" mênh mang... Cứ thế, một nhân loại gợn bi lụy mà thật xôn xao hiện tại về, nhân loại của không gian nghệ thuật vô cùng thực cơ mà rất ảo, diệu vợi xa xôi mà lại cũng thiệt gần!"
Nhà văn Lê Minh Hà (CHLB Đức) dìm xét: “Quả bên trên mạng chưa thấy ai đạt được những status vui nhộn thế. Đây chưa hẳn là loại duyên, tốt nhìn ngó và biết kể, mà là một trong những kiểu tứ duy, quan trọng nào bắt trước được”.
Nhà báo Nguyễn mạnh dạn Hà lý giải: “Nguyên danh tiếng và được yêu thương mến có lẽ vì anh ta nói hộ chổ chính giữa sự, cùng cả uẩn ức của tương đối nhiều người”. Còn niềm vui của Nguyên hôm đó khiến cho tôi liên tưởng thú vui của Hòa Vang - công ty văn của “Nhân sứ”, “Sự tích ngày đẹp trời”- khi công ty chúng tôi thăm anh lần cuối: “Anh thời xưa đi chiến trường K (Campuchia) giờ đồng hồ lại kungfu ở mặt trận K (ung thư), gồm gì ghê gớm đâu”. Và chơi duyên đến nỗi giúp tín đồ ta ngăn được viên nghẹn mà đùa theo: “Nguy cơ khỏi cũng đề xuất ấy nhỉ!”.

Mời chúng ta đọc một trong những mẩu truyện trong sách này. Ai tráng lệ và trang nghiêm chớ bao gồm cau mày: đây là chuyện của các thanh niên-họa sĩ. Cơ mà xét mang lại cùng, tuổi thanh niên sôi nổi nào chẳng có yếu tố “láo lếu” đi cùng, trừ phi thọ quá, chúng ta đã quên…
Facebook status:
1- Thị vk mình sống ngơi nghỉ tây lâu, vác về mấy cái tứ tưởng làm sao quyền của bọn bà, rồi nam con gái bình đẳng... Bản thân là cứ theo trường phái Âm lịch, tía ngày thụi một trận nhỏ, năm ngày thụi một trận to. Kết quả: vợ ngoan như cún! đồng đội đàn ông phải chung tay bảo tồn văn hóa dân tộc bằng phương pháp noi gương mình.
2- Mình bảo với ba nàng: "Cháu là họa sỹ, lại sở hữu tâm hồn thi sỹ văn sỹ... Cùng còn là tiến sĩ tâm linh!". Ba nàng bảo: "Nhiều "sỹ" thế, thì tốt, tuy nhiên đừng gồm mà liệt... !"
3- Kim lãnh tụ chết. Dân mình hotline Kim là “thằng”. Còn loại đảng của dân vị dân do dân trong lời chia bi thảm gọi Kim lãnh tụ là “đồng chí”. Để dung hòa, có lẽ nên điện thoại tư vấn Kim lãnh tụ là “thằng đồng chí”, nhằm vừa tất cả tính đảng, vừa bao gồm tính nhân dân.
4- Một kẻ chỉ thấy xung quanh mình toàn bạn xấu thì bạn dạng thân kẻ ấy khó hoàn toàn có thể là fan tốt. Một đảng quan sát ra phía bên ngoài toàn thấy thế lực thù địch, còn khi chú ý nhân dân mình thì phát hiện tại ngay ra bằng hữu phản động những nhung nhúc, thì sẽ là là… là… một đảng thông minh!
Nhặt tự mồm Châu Điên
1.
Ngày 15.3.2008:A lô…! A lô… ông tất cả bị cao huyết áp không?… À, thế bao gồm bị tim không?… Ông bình tĩnh nhé, đề xuất thật bình tĩnh vì tôi hotline điện thông tin với ông một tin cực kỳ đau yêu quý và bi đát thảm, đó là ngày mai bà xã nó rước tôi!… Bĩ lắm, tuy nhiên không trốn được!… Tại ba nó nói, ba năm nay anh bảo là search hiểu, mặc dù vậy anh cứ tìm kiếm mãi, liệu lúc nào anh bắt đầu chịu hiểu!… Ừ nhé, ông đề nghị lên đấy, lên cho nó vợi màu sắc u ám. Địa điểm là bên thuyền hồ nước Tây, năm giờ đồng hồ chiều… Mà gặp gỡ được thằng như thế nào thì cứ thông tin hộ luôn. Tôi lú rồi! Mấy lúc này bạc người mẹ nó hết lông đầu!… Càng đông càng tốt! Trong giờ phút đau thương này sự xuất hiện của các ông sẽ làm cho tôi gồm thêm ý chí để chống chọi với nó!…
Ngày 16.3.2008:Á à! bầy chó này, chúng mày vào đây… ra mắt với chúng mày, đây là vợ tao hay có cách gọi khác cô dâu… Đau yêu đương lắm, mà lại đừng than khóc thế, kẻo tao khóc theo!… Sư cha lũ chó! Hóa ra là chúng mày khóc thương vợ ông à!!!… nhưng đã chũm thì chúng mày khóc lớn lên cho vui! mà này, phong so bì đâu? Đưa ông soi demo xem có lõi không!… bà xã cứ kệ anh, với lũ này đề xuất thế, vì ngày xưa anh với chúng nó lắm thù!… Thôi, đầy đủ rồi, phờ ri sít nhé, ông đi thu sơn tiếp đây!!!
Ngày 17.3.2008:… Kệ bà mẹ vợ! Zhô đi!… nhỏ bé ơi, nếm nếm thêm chín bia nữa!… Mà lý do chúng mi cứ phải quan trọng đặc biệt chuyện lại mặt phụ huynh vợ nhỉ! Mình rước về rồi, không lại khía cạnh thì nhà mặt đấy dám đòi đàn bà chắc… mà đòi thì giả, coi dám thừa nhận không… Này, vào buổi tối cuối tuần có công tác gì thì điện thoại tư vấn nhé!… À, ra đi thế à?… cố gắng thì tao bắt buộc cà khịa bà xã từ hôm nay… mà tao dặn, nếu định đi đâu nhiều năm ngày thì nhớ thông báo tao sơm sớm, để về nhà tao làm dòng mâu thuẫn, mình cứ lầm lì mấy hôm, vk không chịu được nó chửi. Chũm là tất cả cớ biến. Chứ mà báo tiếp giáp giờ, lại đề nghị vào đá nó mấy loại cũng tội. Với đàn bà thủ đoạn buộc phải cao!… Ấy, im, chúng mày im! Thằng chó này, bảo yên ổn cơ mà… A lô, em à… Anh đã về, nhưng đường tắc quá… Đâu! Đâu! Ơ kìa! Hạ hỏa hạ hỏa, anh về đây, về ngay!… Thôi thôi, tao lượn đây. Bỏ mẹ, nó vừa đuối mẻ: thôi nhằm em về bố mẹ một mình!
2. Châu Điên kể:
Hồi đấy tao nhì mươi tía tuổi, tao đi dự đám hỏi thằng bạn. Thời gian vào mâm tao ngồi nạp năng lượng cạnh một em, tao hỏi: “Em từng nào tuổi?”, em trả lời: “Em bố mươi kiểu mẫu tuổi”, tao nói: “Em hơn anh tám tuổi!” Em ngước sang nhận thấy tao tóc buộc đuôi ngựa, mặt già với nhàu, em bảo: “Anh mà kém em tám tuổi, cái đồ điêu thế!”.
Lúc ăn, cứ tao gắp một miếng đến em thì em lại gắp một miếng đến tao. Em hỏi tao làm gì, tao bảo tao làm nghệ thuật. Rồi tao nhắc nghệ thuật gian khổ lắm, người nghệ sỹ là đề nghị hết mình, phải dấn thân, đề xuất đến với cái đẹp bằng chổ chính giữa hồn trinh trắng… Em nghe, ngoạm từng lời, em xuýt xoa: “Anh tài thế!” Tao… hào hứng quá, vỗ bộp vào đùi em, bảo: “Anh nói chuyện nghệ thuật với bao nhiêu đứa, toàn đứa ngu, có mỗi em là hiểu”, rồi bóp đùi em. Em mặt đỏ cực kì e lệ, nhằm yên cho tao bóp đùi.
Hôm sau tao rủ em đi chơi, em thỏ thẻ: “Hay hôm nào anh vẽ mang đến em bức chân dung nhé?”, tao bảo: “Vẽ tranh chân dung nặng nề lắm, vì chưa phải chỉ vẽ mang đến giống mà phải truyền được vào tranh cái.”, em hỏi: “Làm sao mới truyền được vào tranh loại hồn?”, tao bảo: “Thì fan nghệ sĩ phải nghiên cứu và phân tích sâu mẫu!”, em hỏi: “Làm rứa nào để nghiên cứu và phân tích sâu mẫu?”, tao bảo: “Phải ngủ cùng nhau nhiều!”, em lè lưỡi: “Eo, thẩm mỹ tởm!”
Thế rồi ngay lập tức một tuần, ngày như thế nào em cũng qua nhà nhằm tao phân tích nghệ thuật. Nhà nhật em hỏi: “Bây tiếng anh vẽ được chân dung em chưa?”, tao tay run, chân run, bảo: “Em ơi, anh sắp đến kiệt sức vì nghệ thuật!”
Sang tuần, tao cùng với em đi thăm bố em nằm viện. Cha em thỉnh thoảng liếc trộm tao. Tao ra bên ngoài thì nghe tía em hỏi em: “Sao yêu mẫu thằng như rỡ con?”, em bảo: “Tại anh ý là nghệ sĩ, phải trẻ lâu!”
Lúc ra cổng viện rước xe máy, tao phát hiện nay bị mất vé xe, nên trình chứng minh thư để lấy xe. Em ngó minh chứng thư tao, em hỏi: “Thế anh yếu em tám tuổi thật à?” Từ kia trở đi, em yên thin thít.
Tao chở em về bên em, xuống xe, em quan sát tao lâu, như vĩnh biệt, rồi em véo sườn tao, em bảo: “Kém fan ta tám tuổi mà lại đòi… mẫu đồ điêu thế!”
Chúng mi ạ, suy ra bọn bà chỉ đam mê tin mẫu mà đàn bà muốn tin, chứ mình bao gồm nói thiệt mười mươi mà bọn bà đéo ao ước tin thì mình vẫn tiếp tục thành điêu tất. Làm người lương thiện với bầy bà nặng nề lắm!

Điện thoại toilet
Kều học tập Mỹ thuật Công nghiệp thuộc mình. Hai thằng thân nhau. Kều cơ hội mua nhà ở riêng tiến công hẳn mang lại mình một chiếc chìa khóa.
Hôm tân gia, Kều được khuyến mãi mấy chiếc smartphone bàn (thời ấy smartphone di động gần như chưa ai dùng). Thừa năng lượng điện thoại, lại rỗi việc, Kều liền tách đường dây mắc tuy vậy song từng góc trong bên một máy, trong toilet cũng treo một máy, cạnh bệ xổm. Kều bảo: “Thời nay hiện nay đại, công nghệ viễn thông phát triển vào đầy đủ ngóc ngách đời sống, mình nên cập nhật. Vả lại bản thân là tín đồ quan trọng, mắc điện thoại ở đây để sở hữu đang mót cũng vẫn tiếp được dân.”
Rồi Kều hỏi mình: “Thế nhà của bạn Nguyên có điện thoại thông minh trong toilet không?”
Hồi trước có lần mình đang ngồi đại tiện, Kều mở he hé cửa ngõ đưa mang lại mình cái thìa, rồi đi. Cái thìa vốn là để xúc ăn, mình sẽ ngồi trong chuồng tiêu mà nó nhét mang đến mình dòng thìa là ý bảo mình điều gì, mình biết! thông thường mình và nó nói chuyện với nhau như chó sủa, giờ đồng hồ nó đột nhiên đổi giọng, gọi mình rất lắng đọng “bạn Nguyên”, có nghĩa là đang mỉa sự không tân tiến nhà quê của bản thân mình khi không có công nghệ viễn thông trong nhà xí, mình biết!
Kều giận nhau với người yêu hai tuần. Hôm ấy mình xuống công ty Kều chơi, vì gồm chìa khóa, cần mình chẳng hotline cửa nhưng mà cứ cố gắng ung dung mở khóa vào nhà. Kều đang ở nhà trên say sưa buôn điện thoại. Mình cho Kều cũng ko biết. Nghe loáng thoáng dăm câu, biết nó đang thủ thỉ với người yêu.
Mình lẻn xuống toilet, nhấc smartphone ngồi nghe.
Chị và cánh mày râu bặt khía cạnh lâu. Hôm nay chàng call điện chủ động làm lành. Qua câu chuyện, thấy viên giận của chị thanh nữ đã nguội, giọng gửi dần tự kim lịch sự thổ, thỉnh thoảng lại điểm đôi câu “ứ”.
Buồn tình, bản thân thọc ngón tay vào nách, gí sát ống nói, rồi xay “ẹp pẹp…”, hệt tiếng xả xú khí đại tiện.
Kều đã nói, bỗng nhiên khựng.
Xem thêm: Bật Mí Cách Trang Điểm Mũi Cao Dáng S, Học Ngay 4 Bước Trang Điểm Mũi Cao Dáng S
Đầu dây bên kia cũng bất ngờ lặng ngắt.
Thời gian đông lại, một lát, rồi giọng chị nàng nhẹ và nhạt, nói: “Nếu gồm lần nào hotline điện mang đến em, mong anh chọn thời khắc khác!”
Có dòng đéo gì mà phải xấu hổ!
Hồi mình chuẩn bị thi đh (trường thẩm mỹ Công nghiệp) thì Kều đang cỗ đội, đóng quân đánh Tây. Kều rộng mình một tuổi, nó xuống hà thành luyện thi thì gặp mặt mình, rồi thân. Ông anh họ của Kều có một căn hộ bé nhỏ xíu khoảng 9m2, ko dùng, bắt đầu cho Kều về ở. Mình nhà tại Hà Nội, cơ mà hay mang đến chỗ Kều vẽ với ngủ, mang đến tự do.
Trong số môn thi để vào thẩm mỹ Công nghiệp ngày ấy kế bên hai môn vẽ: hình họa, trang trí, còn đề nghị thi nhì môn văn hóa nữa là toán với văn. Thí sinh thi vào trường này còn có truyền thống học văn hóa truyền thống dốt, thành thử thằng nào điểm văn hóa truyền thống cao là cơ hội đỗ tăng vọt.
Kều hỏi mình:
- Trình độ văn hóa truyền thống mày nuốm nào?
- Văn thì còn bịa được chút ít, chứ toán thì ngu như lợn! rồi hỏi lại Kều, mày thì sao?
Kều thụt thụt chiếc mồm kêu “ụt ịt ụt ịt…” thế cho câu trả lời.
Gần ngày thi Kều bàn:
- Tao với mi ngồi khác buồng, buộc phải hôm làm sao vào phòng thi nhị thằng đề nghị căn đồng hồ, làm thế nào cứ 9h30 thì thuộc xin đi đái, gặp nhau ở buồng đái, tao có tác dụng được gì tao bày mang đến mày, mày làm cho được gì mi bày mang đến tao.
Mình phân vân:
- nhị thằng dại ngang ngửa như nhau thì biết gì mà bày?
- dòng thằng này! có nghĩa là tao cù được gì thì tao đưa mày, ngươi quay được gì thì mày chuyển tao.
Mình tất cả nghe kinh nghiệm tay nghề của mấy khóa trước đi thi về tuyên truyền lại, ngay tức thì kể:
- nguyên tắc bất thành văn sống trường này là vào thi ví như giám thị bắt được thí sinh quay bài xích sẽ thu tài liệu, cơ mà không ghi lại bài, vẫn chấp nhận cho thi tiếp. Chũm là đã có châm chước vì đấy là trường năng khiếu, môn văn hóa không đánh giá cao. Trường mình vào kỳ thi toàn mượn gia sư mấy ngôi trường cấp ba về trông, mắt lửa ngươi vàng, kinh nghiệm đầy mình, thằng làm sao quay cũng trở thành giám thị bám đít hết. Mà lại như cái các loại tao cùng với mày, tài liệu đã trở nên thu thì cũng coi như toi, ngồi thi tiếp làm cho gì!
Vài hôm sau gặp mặt mình, khía cạnh Kều tươi tỉnh, Kều bảo:
- Hôm thi văn hóa truyền thống tao gồm cách rồi.
- …?
- Hôm ấy tao đã mặc quân phục, thấy mình là cỗ đội, tình quân dân cá nước, thể như thế nào giám thị cũng thương…
- xoay thêm một bộ nữa mang đến tao. Tao cũng làm bộ đội! lý tưởng quá đồ ngớ ngẩn ơi!
Năm ấy trường mỹ thuật Công nghiệp thuê vị trí thi tại 1 trường cấp ba, thời điểm thi hai môn văn hóa, cũng tương tự mọi năm, gia sư trường cấp cha này đảm nhận luôn luôn việc trông thi.
Mấy hôm trước Kều về đơn vị mang xuống hai bộ quân phục, một bộ sẵn của nó, một cỗ nó mượn cho mình, tất cả gắn cả quân hàm quân hiệu. Bản thân với Kều xanh lè – đỏ chót xuất hiện ở địa điểm thi, cả ngôi trường nhìn.
Vào chống thi địa điểm mình ngồi cuối lớp. Quyển Đáp án cỗ đề thi đh dày cộp bản thân giắt thắt lưng. Giám thị là hai cô giáo. Thấy mình mặc quân phục, một cô hỏi:
- Cậu là quân nhân à?
- Thưa cô, vâng!
- Phòng mặt kia cũng đều có một cậu bộ đội, thế có biết nhau không?
- Dạ, chúng ta ấy ở đơn vị cùng em, đơn vị chức năng cử hai đứa đi thi, học kết thúc trở về ship hàng quân đội.
Mình cụ thêm cái ý “trở về giao hàng quân đội” là nhằm tăng thiện cảm của cô. Chiêu này còn có vẻ thành công, cô giám thị ân cần:
- núm đi thi rứa này cậu gồm ôn được nhiều không?
- Thưa cô, thời gian lũ em cũng hạn chế vì vẫn tồn tại nhiệm vụ của quân đội. đàn em tất cả vất vả rộng ở mấy môn văn hóa. Nhưng… dẫu vậy được đi thi nỗ lực này là đơn vị đã tạo điều kiện cho bầy em nhiều lắm đấy ạ!
Cô giám thị nhìn xuống bụng mình. Tôi cũng liếc xuống dưới bụng mình, gáy quyển Đáp án bộ đề thi đại học kẹp vào bụng trồi qua khe áo. Cô không nói gì.
Hôm ấy sinh sống phòng mình rất nhiều đứa tảo bài. Đống phao của bầy này tất cả cái làm rất kỳ công, thành mọi băng giấy bé nhỏ bằng nửa cuộn phim kẹp gọn thân hai ngón tay, chữ bên trên đó lắt nhắt như đít muỗi. Nỗ lực mà nhì cô giám thị rất tinh, bắt không sót trường vừa lòng nào.
Riêng mình đặt cả quyển Đáp án bộ đề thi đh dày cồm cộp trên lòng, xé những trang cần chép, hoàn thành ngồi lên, vừa rề rề tay sinh hoạt khe háng vừa ghi (năm ấy đề thi toán trường bản thân toàn rút từ bỏ cuốn này). Bao gồm lần đi ngang bản thân cô giám thị nói bâng quơ:
- dường như sắp cho giờ giám thị hiên chạy dài đi kiểm tra.
Mình biết lắm loại bâng quơ ấy cô dành riêng cho ai.
Lúc chạy xuống đơn vị vệ sinh gặp gỡ Kều, bản thân hỏi:
- cố nào, thoát không?
- bắt buộc hỏi thắng không chứ không phải thoát không!
Năm ấy mình với Kều cùng “thắng”, bao gồm học bổng. Điểm văn hóa mình rộng Kều nửa điểm.
Mình bảo:
- thì ra về học vấn tao vẫn uyên thâm hơn!
Kều bảo:
- té ra viết bao gồm tả cũng được coi là học vấn.
Hai mươi năm tiếp theo mình đem vợ. Bộ Đại học cũng đã tỏ ra sáng suốt rộng khi không còn bắt học viên thi vào thẩm mỹ Công nghiệp buộc phải thi môn toán. Mình cùng Kều sản phẩm tuần vẫn gặp nhau uống bia, thỉnh phảng phất ôn chuyện xưa vẫn nói: “Hồi đó bầy mình vào được đh là dựa vào thông minh rộng người.”
Vợ mình vốn từ nhỏ xíu đã là dân trường siêng lớp chọn, thị quý phái Đức học, rồi quý phái Mỹ làm tiến sỹ về technology môi trường ngơi nghỉ trường Michigan – mẫu trường này vốn bao gồm tiếng tăm, nằm trong top 10 đh của Mỹ.
Một lần bản thân với vk xem vô tuyến, thấy phóng sự nói về tình trạng cù cóp của học viên sinh viên trong số kỳ thi, vk mình nói:
- Anh tất cả tin không, từ nhỏ xíu đến béo em chưa khi nào biết cù cóp.
- Ừ, thì tin!
- Ừ… thì… tin, bà xã mình đây, sao miễn chống thế?
Một lát thị lại tiếp:
- mà sao fan ta lại hoàn toàn có thể hồn nhiên quay cóp cầm được nhỉ? tại sao người ta ko thấy xấu hổ nhỉ?
Mình vốn nổi tiếng sợ vợ, ráng mà thời gian ấy bỗng nhiên máu xung quanh bốc pừng pừng, bản thân trợn mắt, băm bổ: